Tôi không sợ ma, mà đúng ra là sợ…

Jean Cocteau từng nói : »Hãy trau dồi những gì mà người ta trêu chọc bạn, bởi đó chính là cá tính của bạn ». Tim Burton nhớ câu này nằm lòng . Suốt thời trẻ, anh thường nghe người ta phán mình là « nhân vật lạ ». Và anh lấy chính điều đó vào cuộc sống và các phim của mình. Từ Edward Scissorhands, tới Beetlejuice, rồi Big Fish, nhờ các phim lạ lạ như vậy mà anh đã vươn tới thành một đạo diễn nổi tiếng trong thế hệ của mình. Bộ phim mới của anh lại khẳng định lần nữa một phong cách lạ .

Hãy đến với ngôi nhà của Miss Peregrine và những đứa trẻ lạ lùng …
Dưới đây là cuộc chuyện trò của đạo diễn Tim Burton với một nhà báo điện ảnh Bỉ.

– Theo nhà văn Ransom Riggs, tác giả của truyện « Miss Peregrine » thì anh đã có ý tưởng chuyển thể truyện của ông ấy, khá lâu trước khi chính thức nói chuyện với ông về dự án này.

– Tôi thấy truyện của ông ấy khá thú vị. Ngay khi mở ra, tôi đã thấy rất nhiều tấm ảnh cũ ở đó. Tôi cũng sưu tập nhiều ảnh cũ, tuy không nhiều bằng ông ấy. Và tôi nghĩ rằng chúng tôi có cùng nhiều lý do để làm: mỗi tấm ảnh kể một câu chuyện hoặc khởi đầu một cuộc phiêu lưu. Trí tưởng tượng của bạn sẽ điền vào những chỗ bị hổng.

– Và anh có ngay vai chính Jacob với người mà anh rất thân ?

– Vâng, đó là bà tôi. Tôi sống với bà từ nhỏ. Bà luôn che chở và cho tôi niềm tin. Bà cho tôi ăn và một mái ấm. Bà để cho tôi là chính mình trong một giai đọan khá quan trọng trong cuộc đời.

– « Miss Peregrine nói về tầm quan trọng của những người khác mà nhờ đó họ bước vào thế giới giàu có. Đó là một nội dung quan trọng đối với anh ?

– Đúng vậy. Khi còn nhỏ tôi chả thấy mình có gì không bình thường, nhưng bởi vì tôi thích xem phim ma và thích chơi ở nghĩa địa mà người ta gán cho tôi một cái nhãn « không bình thường » . Và nó đã cản trở tôi một thời gian. Cho tới một ngày tôi nhận thức được rằng tôi có lợi thế chính ở điều đó. Anh thấy đó, giờ tôi làm phim ma . Nó cho tôi khả năng gặp gỡ những người anh hùng của mình như Vincent Price, Christopher Lee..
Cái gì lúc đầu có vẻ tệ về sau lại hóa ra rất tốt. Mọi người đều một lúc nào đó trong cuộc sống cảm nhận mình là một ai đó khác. Với phim này tôi muốn nói với tất cả bọn trẻ rằng cái ok nhất là hãy là chính mình thôi. Ngay cả khi đôi lúc rất khó khăn.

– Anh có một điều gì đó chung với những đứa trẻ đặc biệt trong phim này ?

– Vâng, trong cái cách chúng là những đứa trẻ cực kỳ bình thường trong cuộc sống chung như biết bao gia đình khác. Một cách nói ẩn dụ thôi. Như là bọn trẻ có những giấc mơ lạ lùng vậy. Phim cũng muốn nói về những giấc mơ lạ.

– Nếu là một trong những đứa trẻ đó và có thể chọn, liệu anh sẽ thích xem một cảnh lửa cháy hay lũ ma quỷ vô hình ?

– Ma quỷ thì tôi thấy rồi còn zì (cười) . Anh chẳng biết trong đầu tôi có gì đâu .

(đọc tới đọan này, tôi lại nghe thấy vang lên ca khúc Zombie của Cranberies : what’s in your headdddddd ? 🙂 )

– Sao anh lại chọn Eva Green cho vai Miss Peregrine ?

– Miss Peregrine là một dạng phim Scary poppins . Cô có một phần hoang dại và có thể biến thành một con chim. Tôi thích những nhân vật nữ mà không nhất thiết phải biểu diễn những khả năng của họ. Họ là chính họ thôi. Mạnh mẽ, mà không phải cứ vì là đàn ông hay đàn bà. Tôi thấy Eva rất hợp vai diễn này. Cô ấy có dáng vẻ của một cô giáo làng. Giá mà tôi đã có một cô giáo như thế (cười). Eva thể hiện rất tuyệt cả phần hài hước lẫn bi kịch. Vì vậy tôi thích làm việc với cô ấy.

– Ngôi nhà của Miss Peregrine bắt đầu là ở Bỉ. Anh đã quay một phần của phim ở Torenhof, gần Antwerpen. Anh đã chọn địa điểm thế nào ?

– Trước tiên, tôi có một địa điểm ở Anh, nơi tôi từng sống và phần lớn phim này quay ở đó. Nhưng tôi lại không tìm thấy một ngôi nhà đúng tinh thần câu chuyện, nên tôi đã tìm ở Pháp và Bỉ. Tôi muốn một tòa nhà thực sự là giống nhà chứ không phải giống một trụ sở hay bệnh viện . Một cái gì đó phải kỳ quặc. Rồi khi tôi nhìn thấy ngôi nhà này, trong đầu tôi hiện ngay lên tít của cuốn sách. và tôi biết ngay là chính nó. Ngôi nhà có rất nhiều hình vẽ và nóng bức ngột ngạt nữa.

– Ngôi nhà này trước kia là của một xưởng sản xuất bánh kẹo.

– Thật à ? Tôi đã không biết điều đó. Khi nó được rao bán, tôi đã rất muốn sở hữu. Nhưng có ai đó đã nhanh chân hơn (cười).

– Anh có thể cho biết những cảm hứng thị giác về ma quỷ trong phim này không ?

– Trong sách có miêu tả đấy. Nó là một dạng chuyện ma. và tôi muốn làm nó giống như một giấc mơ xấu (nightmare) của một đứa trẻ. Vì vậy, gương mặt chúng phải vô hồn và chúng vẫn có quần áo trên người. Tôi muốn làm một phim kinh dị như vậy.

– Còn anh, anh sợ điều gì ?

– Những điều mà người ta cho là đáng sợ theo cách thông thường trong cuộc sống lại không làm tôi sợ mấy. Mà đúng ra là tôi sợ một cuộc sống « bình thường » hơn (cười).

– Phim này là một cách anh thách thức ma quỷ ?

– Chính thế đấy. Đối với tôi, phim này là một dạng phân tích tâm lý hạng nặng đấy (cười).

(La Libre – 23/10/2016)

Laisser un commentaire