« Thiên thần gẫy cánh » của Picasso

Trên một nền xanh da trời mơ mộng, Picasso vẽ một người đàn ông nằm chổng mông, trông như một thiên thần vừa bị ngã sấp mặt xuống đất. Đôi mắt mở thao láo trên cái đầu đang quay nhìn « phần đuôi » của mình một cách ngu ngơ, kiểu « sao thế nhỉ » 😅.
« Thiên thần » có vẻ khá vất vả vì sự  nặng nề của anh ta, với chân tay thô kệch và những thứ « của nợ »  phơi ra rất siêu hiện thực 😎. Anh ta liệu bay nổi với những thứ vướng víu có sức trì kéo đó không ? Anh ta như đang loay hoay nên trở thành thiên thần hay cứ làm một con thú trần trụi bản năng ?  Một bài trên tạp chí mỹ thuật từng mỉa « con thú hoang » khi nói về nhân vật này của Picasso 😎
Bức tranh có tông dịu nhẹ nhưng lại toát lên sự giằng xé giữa hai thế giới: mộng mơ và đời thực. Một bức tranh hóm hỉnh nhưng sâu sắc. Một bức hiếm hoi và không hề nương tay hơn khi ông vẽ phụ nữ 😉

Picasso vẽ bức này vào giai đoạn cuối, khi ông đã quá trải đời, hiểu về con người, nhất là đàn ông. Giới nghiên cứu mỹ thuật đều biết ông mắc hội chứng sợ phụ nữ (vừa thích nhưng vừa sợ 😜), nên tranh vẽ các bà các cô là ông hay băm ra « cho bõ ghét ». Điều này thể hiện khá rõ qua bức Những cô gái vùng Avignon. Còn mấy bức ổng vẽ các cô bồ thì thôi rồi, luôn với cái nhìn sắc nhọn lột tâm can người mẫu.. Bởi vậy bức « Người đàn ông khỏa thân nằm » (L’homme couche’ nu – 1971) này quả là một bức hiếm hoi ông vẽ mẫu nam. Rất Picasso, rất sắc nhọn và hóm hỉnh nhưng cũng rất nhân văn.

Laisser un commentaire