Tiên cá không nước mắt

Nàng tiên cá (Little Mermaid 2023) phiên bản mới nhất của Disney không biết phải tả sao 😅

Từ vài năm trở lại đây, Disney có vẻ chạy theo một style mới, kiểu làm hài lòng tất cả mọi người, nên các phiên bản sau này của Disney đều na ná nhau: nhàn nhạt, chung chung, hướng tới những giá trị cào bằng xuê xoa kiểu « 5 châu 4 bể đều là anh em » 😅😅😅

Những phim gần đây của Disney từ Avatar cho tới Pinocchio rồi giờ Little Mermaid đều khá chán, không có sức hút…

Phim mở đầu bằng cảnh sóng biển rất đẹp và lời dẫn: 

 » Nàng tiên cá không có nước mắt, bởi vậy nàng đau khổ nhiều hơn ».

Mở đầu thì ổn. Nhưng hơi tiếc là toàn bộ phim cho thấy một kịch bản lỏng lẻo và nhiều lỗi. Casting có vấn đề: chọn sai người, đặt sai chỗ.. Mặc dù các diễn viên rất cố gắng nhưng do diễn không tới nên càng làm cho kịch bản lủng củng thêm…

Cốt truyện tuy cũ nhưng có khá nhiều đất để phát triển lên một tầm mới thú vị hơn hẳn. Tuy nhiên ê kip phim đã không khai thác được những gì cần thiết. Có cảm giác đạo diễn hơi quá dễ dãi hoặc do ngân sách hạn hẹp gò bó nên không có nhiều lựa chọn..

Tạo hình nhân vật Triton vua thủy tề hơi èo uột, không ra được chất của Chúa tể Đại dương. Đặc biệt trang phục xấu, nhất là vương miện.. không ra được cái uy của một vị vua. Javier Bardem, chồng nàng Penelope bên ngoài khá đẹp zai nhưng vào phim nhập vai không ra được cái thần của chúa biển.

Tạo hình phù thủy Ursula thì đuối, diễn không tới và thiếu thuyết phục.. nhiều đoạn lóng ngóng nửa ác nửa ngu ngơ..

Cốt truyện còn gượng gạo ở chi tiết hoàng tử được nhận làm con nuôi… Các cảnh hoàng gia thì qua loa..  Nhiều đoạn chuyển cảnh bị thiếu tự nhiên, làm tuột cảm xúc người xem… Camera dính nhiều góc máy chết..

Nhiều tình tiết bị mất liên kết. Tiên cá thì thấy sơn cả móng tay, đã bị mất giọng hát để đổi lấy đôi chân.. xong tự nhiên lại cất tiếng hát lúc mặc quần áo…khiến người xem bị rối. Nhân vật chính thoại với anh bạn cá « đừng làm một con cá trong bể cá cảnh », nhưng bối cảnh phim thời đó lại chưa có bể cá 😅 Đoạn từ cá hóa thành người có hai chân hơi bất thình lình .. như trên trời rơi xuống.. vv..

Về casting thì chỉ có nhân vật tiên cá chính và tiên cá giả là tạm ổn. Ý tưởng một nàng tiên cá với nước da rám nắng rắn rỏi khỏe mạnh rất tuyệt vời. Tuy nhiên Halle Bailey diễn chưa xuất sắc, có gì đó rất rón rén và không pro trong việc điều tiết biểu cảm, nhất là những đoạn quay với hoàng tử Eric thì bị gượng và khô. Lúc nàng cứu chàng dạt lên bờ xong lay lay người chàng như vần khúc gỗ 😅 Chán ! Các đoạn thoại với vua cha thì cứ đơ đơ kiểu gì … (cái này có chỉ đạo diễn xuất giỏi mấy cũng thua. Nói thật, về biểu cảm diễn xuất thì có những cái không cách gì chỉ đạo được 😅)

Còn casting các nhân vật khác và nhất là hoàng tử thì đúng là thảm họa 🙈

Mình mà là tiên cá mà thấy một chàng đu cột buồm hát hò ẻo lả kiểu đấy thì mình chuồn từ tám hoánh rồi 😅 Hoàng tử gì mà trông trơn tru nịnh mắt kiểu đèm đẹp thế kia 🙈

Halle Bailey thể hiện một tiên cá thích khám phá thế giới khác lạ. Phòng nàng đầy những đồ vật lượm được từ các con tàu đắm.

Một hôm nàng vớt được một hoàng tử. Một hoàng tử dễ thương và tốt bụng không chê đâu được … và nàng phải lòng chàng. Mọi vấn đề bắt đầu từ đây 😅

Một hoàng tử lẽ ra theo nghiệp làm vua nhưng bản tính hiếu kỳ thích phiêu lưu đã đưa chàng lênh đênh trên những con tàu…Rồi khi tàu gặp bão, bị va phải đá (motif giống Titanic) và bị chìm; hoàng tử quay lại để cứu chú chó rồi bị ngã trong con tàu đang cháy và bị sóng nhấn chìm xuống…

Một nàng tiên cá truyền thống thường dùng tiếng hát để quyến rũ và dìm các chàng trai xuống đại dương. Nhưng Ariel bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp của con người ở thế giới trên cạn, nên nàng đã dùng tiếng hát để cứu chàng và thể hiện tình yêu của mình..

Hoàng tử tỉnh lại, bị tiếng hát của nàng tiên cá thôi miên… quyết tâm ra đi tìm nàng.. nhưng lơ ngơ không biết bắt đầu từ đâu..

Trong đoạn ca của chàng có câu  » không có la bàn nào có thể giúp ta tìm đến nơi nàng »..

Hát thế thôi chứ chàng không cần tìm vì hôm sau đã thấy nàng xuất hiện trong lâu đài.. kiểu như đúng rồi 😅

Sau một vài trở ngại, cuối cùng cả hai chiến thắng phù thủy biển và tình yêu của hai người được công nhận.  Chàng nàng trở thành vua và hoàng hậu sống vui vẻ hạnh phúc suốt đời…

Đại khái là vậy. Thoại và âm nhạc chả có gì ấn tượng, trừ bài Kiss the girl. Cảnh kết cũng chán phèo.

Nói thật trong phim này mình thấy mấy nhân vật như cua Sebastian, cá  Flounder và chim Scuttle  « diễn » còn hấp dẫn hơn 😅😅😅.

Điểm cộng của phim: cảnh dưới đại dương quay khá mãn nhãn. Các cảnh quay nước và lửa được đầu tư công phu. Hiệu ứng hình ảnh tóc bay dưới nước rất đẹp.. Vài đoạn hài hước hóm hỉnh của mấy nhân vật hoạt hình gỡ gạc đôi chút cho phim. Nhưng tiếc là tất cả các cố gắng không cứu vãn được một kịch bản yếu và rất thiếu thuyết phục so với bản gốc.

Thực ra, câu hỏi chính ở đây là: người ta vẫn còn làm phim về tình yêu kiểu Romeo-Juliette ???🤔

Pinocchio của đạo diễn Guillermo del Toro – một câu chuyện tưởng như đã biết…

Hơn 25 năm sau phim Cuộc sống tươi đẹp (La vita è bella), giải Oscar một lần nữa vinh danh một bộ phim lấy bối cảnh nước Ý trong chiến tranh, giữa lúc cuộc chiến Nga-Ukraina chưa thấy ánh sáng cuối đường hầm:  phim Cậu bé người gỗ – Pinocchio của đạo diễn Guillermo Del Toro.

Một câu chuyện cũ, một đề tài cũ qua tay một đạo diễn bậc thầy đã hồi sinh rực rỡ trong hình hài mới, sinh động và sâu sắc hơn.

Cũng như Chúa, Pinocchio chết đi sống lại trong câu chuyện của mình để nhắc nhở con người về giá trị của từng giây phút sống..

Xem được khoảng mấy phút, khi tới cảnh hai cha con kéo tượng Chúa trên cây thập giá là mình đã hiểu ẩn ý của đạo diễn. Khoảng hơn 30 phút sau, có đoạn cậu bé nhìn tượng Chúa và đặt câu hỏi: cha ơi, sao ông ấy cũng là gỗ mà mọi người lại yêu kính ông ấy nhưng không yêu con? Pinocchio bỗng trở nên cực kỳ sống động khi biết tư duy ❤

Phim dày đặc các tầng ý nghĩa về cuộc sống. Điều quan trọng nhất, nó gợi mở người xem đặt những câu hỏi: Ta là ai ? Ta đang làm chủ bản thân hay bị lệ thuộc về tư duy ? Ta tự do hay bị điều khiển một cách vô hình ? Ý nghĩa cuộc sống nằm ở đâu ? Điều gì là quan trọng ? Chiến tranh là gì ? Tình yêu thực sự là gì ? …

Phim mở đầu với cảnh cậu bé Carlos chơi xích đu và ngắm bầu trời đầy máy bay, hình ảnh cuộc sống hai cha con người thợ mộc trong một làng nhỏ ở Ý thời chiến tranh.. Mẹ mất sớm, hai cha con rất gắn bó và yêu thương nhau. Cuộc sống của họ ngập tràn niềm vui bình dị mỗi ngày… Người cha làm thợ mộc, ngoài việc đẽo các vật gia dụng hay những con rối vui mắt thì còn phụ giúp nhà thờ dựng và sửa tượng Chúa.. Làng xóm ai cũng yêu quý họ. Carlos nhặt được một quả thông hoàn hảo – một quả thông không bị lỗi mà cậu bé luôn mang theo bên mình như một món đồ chơi yêu thích.

Trong một lần theo cha tới nhà thờ phụ cha sơn tượng Chúa thì bỗng nghe tiếng máy bay từ xa… Người cha bất chợt lo lắng và thu dọn đồ để về nhà.. Nhưng định mệnh đã giáng xuống khi Carlos quay lại nhặt quả thông và ngắm tượng Chúa .. thì bom rơi xuống nhà thờ…🙏🙏🙏 Nếu quả thông không hoàn hảo, chưa chắc Carlos đã quay lại nhặt nó…( một chi tiết khá đắt trong kịch bản) 🙏

Quả thông sau đó được chôn cạnh mộ cậu bé. Từ chỗ đó mọc lên một cây thông mà sau này người cha đau khổ đã lấy gỗ đẽo nên một chú bé để tưởng nhớ cậu con trai yêu dấu của mình 🥰

Và câu chuyện về Pinocchio bắt đầu…

Một kịch bản xuất sắc. Các tình tiết đan xen hài hòa và bổ trợ nhau chặt chẽ. 

Phim cũng đề cập đến mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái. Có những lúc cha mẹ mệt mỏi và xem con cái như một gánh nặng (nhất là mấy đứa siêu nghịch ngợm dễ bị rơi vào tình huống này) 😅. Các con thường được dặn phải nghe lời người lớn. Nhưng đôi khi cha mẹ không biết chính sự trông đợi của họ cũng không khác gì một gánh nặng đè lên vai con cái.

Trong phim, cậu bé Meche lúc đầu rất tự hào vì cha là một nhân vật quan trọng đại diện cho quyền lực. Cậu được dạy phải mạnh mẽ, không yếu đuối, không sợ chết .. « Con sẽ là một cậu bé anh dũng và cha con sẽ tự hào về con » – người ta nói với cậu bé khi gửi cậu tới trại lính để huấn luyện chiến đấu với bom đạn..

Cậu bé rất sợ nhưng không dám nói. Cậu phải gồng lên thể hiện bản lĩnh, để làm anh hùng, để mạnh mẽ như cha cậu muốn … Rồi cuối cùng khi những áp lực dồn nén tới một đỉnh điểm, nó đã tự vỡ tung để trả chỗ cho sự thật và những logic của tự nhiên.

Thông điệp của phim: hãy yêu và chấp nhận con như chính con là thế ❤

Disney năm ngoái cũng ra một phiên bản Pinocchio mới nhưng phim của Disney hơi quá nhẹ và trẻ con, mặc dù trong phim cũng có vài đoạn thú vị như khi Pinocchio suýt bị biến thành lừa ở Đảo niềm vui, hay như khi cô trợ diễn đoàn rối tâm sự « tôi nửa người nửa rối và sẽ chả bao giờ nổi tiếng cả »…

So với phiên bản của Disney, phim Pinocchio của Guillermo Del Toro tạo hình các nhân vật tốt hơn hẳn. Gánh xiếc của bá tước Volpe cần một con rối thật sự sống động để mua vui và kiếm tiền: một con rối biết nói. Chủ gánh xiếc (bá tước Volpe) được tạo hình giống một con quỷ, cực kỳ vui mừng khi phát hiện ra Pinocchio đúng vào lúc gánh xiếc đang trên vực phá sản..

Hình ảnh trại lính được tả không khác gì một sân khấu đầy những con rối bị giật dây. Chiến trường thực sự không giống trò chơi Paintball (bắn sơn). Khẩu hiệu « Tin tưởng – Tuân lệnh – Chiến đấu » giăng khắp nơi trên những nền tường đổ nát trong bối cảnh chiến tranh leo thang..

Pinocchio ở đây không đóng vai một con rối xinh xắn dễ thương như của Disney. Nó được tạo ra từ nỗi đau của người cha và nỗi đau cuộc đời. Nó xù xì thô ráp, mình nó đầy sẹo và đinh cùng những mảnh chắp ghép từ những lần cuộc sống quăng quật chết đi sống lại..

Có một cảnh khá đắt khi Pinocchio đến nhà thờ lần đầu tiên để tìm cha và ngẩn ra nhìn tượng Chúa trên thánh giá. Máy quay đặt góc phía sau lưng để thấy rõ những chiếc đinh trên người cậu bé. Phía trên kia, Chúa nhìn xuống từ trên cây thập giá trong nỗi đau không lời 🙏🙏🙏

Pinocchio lần đầu tới nhà thờ

Nhân vật nữ thần mang ánh sáng xanh, đầu người mình thú giống nhân sư Ai cập, phát ra tiếng nói nhưng miệng không cử động, mặt không lộ biểu cảm, mắt sáng rực, nằm trong một căn phòng đầy những chiếc đồng hồ cát; thong thả giải thích cho cậu bé người gỗ:

« Điều duy nhất khiến cuộc sống con người quý giá và có ý nghĩa, đó chính là sự ngắn ngủi ». 🙏❤

« Điều duy nhất khiến cuộc sống con người quý giá và có ý nghĩa, đó chính là sự ngắn ngủi »

Trong khi giới chuyên môn đang tranh cãi xem phim hoạt hình có phải điện ảnh không thì Pinocchio của Guillermo del Toro đã cho thấy các nhân vật của phim « diễn » tốt hơn nhiều diễn viên thật khác, thậm chí hơn hẳn diễn viên gạo cội Tom Hanks khi diễn tả nỗi khổ đau mất mát trong một phim cùng chủ đề.

Pinocchio của Disney không có đoạn tả về cuộc sống của hai cha con người thợ mộc trước khi cậu bé gỗ được đẽo ra, nên hơi thiếu kết nối, thiếu thuyết phục..

Năm nay Disney cũng có cả phim Turning Red (Gấu đỏ biến hình) lọt đề cử Oscar nhưng rõ ràng so với Pinocchio của Guillermo thì nhẹ ký và con nít quá.

Hai phim gần như hai tông màu tương phản. Trong khi Turning Red đầy màu sắc rực rỡ (khá nịnh mắt) ngay cả khi tả một cảnh xung đột cao trào, thì Pinocchio của Guillermo del Toro mang một tông trầm sâu lắng thậm chí có phần hơi khốc liệt dù không thiếu những khoảnh khắc hài hước.. Nhưng chính qua đó diện mạo cuộc sống hiện ra rực rỡ hơn bao giờ hết ❤

Bộ phim Pinocchio của Guillermo del Toro*** đã lay động trái tim hàng triệu khán giả ❤❤❤

Phim của ông không dành cho những ai xem phim chỉ để giải trí cho qua ngày. 

Đạo diễn nói: « chúng tôi trình bày một câu chuyện mà mọi người cứ tưởng đã biết ».

Kết phim là hình ảnh cậu bé người gỗ bước qua phía bên kia cái chết, đơn độc đi về phía ánh sáng, như một con người thực sự ❤

Vân Lê (29/5/2023)

***So với những bom tấn mà Guillermo Del Toro đồng sản xuất và viết kịch bản như The Hobbit, Shape of Water.. thì mình vẫn thích Pinocchio nhất.

Nghe đồn đạo diễn Guillermo thành công trong điện ảnh nhờ cô vợ Kim cực giỏi, vừa là nhà phê bình phim vừa là nhà văn, nghệ sĩ điêu khắc và tạo hình..🥰 Mình có lẽ phục cô này hơn cả đạo diễn 🙏

Unique
Mensuellement
Annuellement

Make a one-time donation

Make a monthly donation

Make a yearly donation

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

€5,00
€15,00
€50,00
€5,00
€15,00
€100,00
€5,00
€15,00
€100,00

Hoặc tự điền số tiền bạn muốn ủng hộ:


Your contribution is appreciated.

Your contribution is appreciated.

Your contribution is appreciated.

DonateDonate monthlyDonate yearly

Mỗi bước đi một nốt nhạc cuộc đời

Pixar đang tiếp cận sát hơn các chủ đề vô hình 👀

Sau Inside Out (Những mảnh ghép cảm xúc) với việc phân tích mổ xẻ các cảm xúc tự nhiên bên trong con người, thì Soul (bản tiếng Việt: Cuộc sống nhiệm màu) là một phim mang đến góc nhìn mới về thế giới bên kia, thế giới sau cái chết, một góc vận hành của vũ trụ… Nơi ấy, có những linh hồn đã sẵn sàng cho một thế giới mới, có những linh hồn chưa sẵn sàng và cả những linh hồn lạc lối bị giày vò trên con đường nhận biết về bản thể của mình… Những linh hồn ở trạng thái chờ (transit) …

Ai là fan âm nhạc chắc sẽ mê phim này.  Riêng mình, nếu thay Jazz bằng nhạc Blues và kể câu chuyện từ góc độ của một tay bass thì mình vote phim này 10 điểm luôn 😍 

Nhưng đây là câu chuyện của một nghệ sĩ piano sinh ra trong gia đình được cha truyền cảm hứng nhạc Jazz. Phim mở đầu bằng cảnh Joe đang dạy nhạc tại trường trung học thì nhận được quyết định hiệu trưởng đồng ý ký hợp đồng chính thức, giấc mơ của bao nhạc sĩ muốn sống bằng nghề. Mẹ Joe cực vui khi biết tin con trai ổn định nghề nghiệp và tương lai sẽ vững vàng hơn. Nhưng Joe lại ấp ủ mơ ước chơi cho ban nhạc Jazz nổi tiếng thành phố. Đúng vào ngày nhận quyết định làm giáo viên chính thức thì điện thoại của Joe cũng reo. Một người bạn nói ban nhạc Dorothea đang cần người.. Cơ hội mong mỏi bấy lâu, Joe lao ngay tới thử việc và được chấp nhận. Tuy nhiên, niềm vui sướng của Joe không dài quá mươi phút. Một cái hố định mệnh đã kéo Joe sang một chiều không gian khác, một cõi chờ dành cho những người ở trạng thái giữa sống và chết – nơi những linh hồn sau khi rời cơ thể được các mentor trợ giúp để xác định điểm đến tiếp theo.

Cú ngã của Joe được đạo diễn khéo léo dàn dựng chuyển cảnh sang một không gian khác, dẫn dắt người xem tự đặt những câu hỏi về cuộc sống: ý nghĩa cuộc sống là gì, đam mê và mục đích sống có phải là một, ta là ai và sẽ đi đâu ?…

Ở phân đoạn kịch tính này, đạo diễn Pete Docter hẳn phải vắt não để tạo ra cú chuyển cảnh sao cho nhẹ nhàng hiệu quả mà không phát sinh thêm các rắc rối khác (đoạn này chắc cũng phải tư vấn chuyên gia y tế về các vụ chết lâm sàng đây) 😅

Phim rất khá về nội dung và kịch bản. Thoại tốt. Đồ họa đẹp. Các yếu tố bất ngờ, hài hước đan xen vừa phải, tạo độ hấp dẫn, giúp dễ tiêu hóa một chủ đề khó nhằn.  

Các mentor trên cõi chờ được tạo hình như tranh của Matisse pha Picasso khiến thế giới bên kia không u tối và đáng sợ như nhiều người vẫn hình dung. Ít nhất đó cũng không phải địa ngục.

Soul được đề cử Oscar nhưng không đoạt giải do đề tài hơi mờ ảo (dù đã cố gắng hình tượng hóa để vấn đề dễ hiểu hơn) trong khi Encanto nhiều màu sắc bắt mắt và tiếp cận một chủ đề rõ ràng phổ cập hơn hẳn, nếu không muốn nói là « hot » ở góc độ chính trị xã hội thế giới.

Phim như một bản nhạc nhẹ ngợi ca giá trị và vẻ đẹp cuộc sống, khuyến khích trân trọng từng giờ phút sống.

Cái đẹp đến từ những khó khăn trắc trở, từ những bất toàn, từ những thứ không như ý… và cả từ những điều nhỏ bé đơn giản nhất trong cuộc sống.

Không ai bắt một phim hoạt hình phải giải quyết hết các vấn đề của thế giới. Soul đã đưa ra một góc nhìn, một gợi mở tuyệt vời: liệu chúng ta có bị trói buộc bởi đam mê của chính mình ?

Phải chăng chỉ khi trải qua ốm đau bệnh tật đối diện cửa tử, con người mới nhận ra giá trị cuộc sống ?🤔

Nếu bạn đang chán, đang chơi vơi, đang mất phương hướng, đang băn khoăn với nhiều câu hỏi … Hãy xem Soul ! Có thể bạn sẽ tìm thấy câu trả lời ở đó.

Khi bạn đón nhận cuộc sống như nó vốn thế, cuộc sống sẽ là một món quà 🥰

Thông điệp này được Soul nhấn mạnh qua đoạn kể của Dorothea Williams: một chú cá nhỏ tìm đường ra đại dương và hỏi ông cá cụ. Khi ông bảo: đây là đại dương rồi đó cháu, cá con ngơ ngác: ơ cháu tưởng đây chỉ là nước thôi mà ! 😅

Unique
Mensuellement
Annuellement

Make a one-time donation

Make a monthly donation

Make a yearly donation

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

€5,00
€15,00
€50,00
€5,00
€15,00
€100,00
€5,00
€15,00
€100,00

Hoặc tự điền số tiền bạn muốn ủng hộ:


Your contribution is appreciated.

Your contribution is appreciated.

Your contribution is appreciated.

DonateDonate monthlyDonate yearly

Shang-Chi và huyền thoại thập luân

Cốt truyện yếu, thoại yếu, biên kịch yếu..
Phim chỉ gỡ gạc ở mấy cảnh võ thuật đánh đấm điệu nghệ công phu, dù mấy màn giao tranh giữa gậy gộc thô sơ và kiếm starwar khá lủng củng..
Một điểm yếu nữa của phim là chọn nhân vật chính sai. Dàn diễn viên hơi ẻo, Lương Triều Vĩ vào vai bố già mafia Tàu rất gượng và non tay. Đây hoàn toàn không phải nhân vật dành cho profile của Lương Triều Vĩ. Làm anh hùng trong vũ trụ Marvel gồng hơi căng đấy anh Vĩ ơi 😁
Kết phim còn vô duyên tệ nữa. Nhưng nhờ mấy cảnh võ thuật mà phim không lỗ là biết đội marketing quá pro rồi 😅 Đây có lẽ là điểm sáng nhất của phim 😅😅😅

Bỗng nhiên nhớ đến một mẩu chuyện vui:

Nhân viên của rạp chiếu phim thấy có một cặp vợ chồng đi xem phim mang theo em bé dưới 1 tuổi thì đến chỗ họ và cảnh báo:

  • Nếu đứa bé khóc thì ông bà sẽ phải rời khỏi rạp đấy nhé. Tất nhiên, chúng tôi sẽ hoàn tiền vé.
    Khoảng 20 phút sau khi phim bắt đầu, anh chồng nghiêng qua bên vợ hỏi:
  • Em thấy phim thế nào ?
  • Em thấy dở ẹc à !
  • Anh cũng thấy thế. Em hãy đánh thức thằng bé đi nào. 😅😅😅


Drive my car – nét tinh tế của điện ảnh Nhật

Không hổ danh rồng châu Á, phim Drive my car (Cầm lái cho tôi) của Nhật đoạt giải phim quốc tế hay nhất tại Oscar 2022, giải Cành cọ vàng cho phim có kịch bản chuyển thể hay nhất tại Cannes 2021, đồng thời 8 giải khác của Viện Hàn lâm Điện Ảnh Nhật bản. Phim được chuyển thể từ tác phẩm cùng tên trong tập truyện ngắn của nhà văn Haruki Murakami.
Drive my car ẵm các giải thưởng đình đám chính nhờ lối dẫn chuyện nhẹ nhàng, chân chất tự nhiên, khá thuyết phục. Khác với phim của đạo diễn Kim-Ki-Duk gần như câm, Drive my car thoại khá nhiều nhưng không ồn ào, đan xen những khoảng lặng tinh tế. 

Phim cho nhân vật chính Yusuke ra sân ngay từ cảnh đầu tiên và dần hé mở nội tâm của anh. Sau khoảng 30 phút, người xem bị cuốn vào câu chuyện với cái chết bất ngờ của Oto (vợ Yusuke). Đạo diễn và biên kịch đã rất giỏi trong việc giữ lửa cho khán giả. Các xung đột, tính bất ngờ và tương phản được tung hứng xử lý khá tốt, liều lượng vừa phải khiến người xem khó đoán được phần tiếp theo. Cái chết của Oto đóng vai trò một cú hích, đẩy câu chuyện phát triển theo một mạch khác. Từ đây, nhân vật chính được xác định rõ nét hơn.
Với những pha cắt cảnh và chuyển cảnh khéo léo, phim show một góc nhìn tinh tế khi đan xen giữa hình ảnh đời sống sân khấu và đời sống thực. Các nhân vật vừa phải diễn trên sân khấu, vừa phải đóng các vai của mình trong đời thực. Đôi khi cuộc đời buộc người ta vào những vai diễn bất đắc dĩ…  Điện ảnh phương Đông có những cú ngắt bí ẩn lặng người. Trong  Drive my car, đó là đoạn khi Oto hẹn Yusuke tối gặp nhau sẽ nói một chuyện quan trọng, nhưng cô đã vĩnh viễn im lặng trước khi chồng về tới nhà, để lại một nốt lửng mơ hồ tạo nên độ sâu cho phim.
Xung đột nội tâm được đẩy lên cao trào khi  người lái xe đưa Yusuke tới thăm ngôi nhà cũ của cô. Trên nền tuyết lạnh tê tái phủ lên ngôi nhà đổ nát, nỗi đau nhân sinh như ngấm sâu hơn, nhói buốt hơn. Hình ảnh chiếc xe đỏ biểu tượng sự kết nối với cuộc sống, dù có mất mát, dù khó nhọc đau đớn đến đâu, con người ta vẫn phải hướng tới tương lai với những bước chân dũng cảm..
Nếu nói « cuộc đời là những chuyến đi » thì hình ảnh này khá rõ nét trong Drive my car khi các nhân vật luôn được đặt trong xe vừa đi vừa kể những câu chuyện của mình. Các đoạn tự sự diễn ra nhẹ nhàng như hơi thở cuộc sống.
« Cuộc đời tôi đã lạc lối rồi, không còn đường quay lại nữa. Suy nghĩ đó ngày đêm ám tôi như ác quỷ. Cuộc đời tôi trôi qua thật nhàm chán. Nhưng hiện tại thì còn tệ hơn.. » – nhân vật chính tập thoại trong xe. « Tôi nên làm gì với cuộc đời và tình yêu của mình ? Cái gì đã xảy ra ? Ta còn làm gì được ? Ta phải sống cuộc đời mình thôi. Ta sống với những ngày dài dằng dặc. Ta kiên nhẫn đương đầu với những thử thách mà định mệnh đưa đẩy.. Và khi thời khắc cuối cùng tới, ta sẽ ra đi trong tĩnh lặng. Và ở chốn vĩnh hằng, ta sẽ nói với Thượng Đế rằng ta đã chịu khổ đau, rằng ta đã khóc và cuộc sống thật khó khăn… »
Thành công của phim, ngoài kỹ năng về kịch bản và dàn dựng hình ảnh, bối cảnh cũng như sự thể hiện xuất sắc của diễn viên.. mang một thông điệp sâu sắc về cuộc sống, về sức sống và bản năng sinh tồn của con người. Một melodie nhiều thẩm mỹ !
Phim kết lửng để lại vấn vương trong lòng người xem nhiều cảm xúc và suy đoán …

Bộ phim cũng nói lên hiện trạng cô đơn của con người trong xã hội hiện đại khi những kết nối bị đứt gãy giữa các cá nhân và những khoảng trống khắc khoải giữa những người ngay cùng một gia đình.
Ở một góc khác, nhờ đề cập đến sự không chung thuỷ của người vợ mà phim có thể cũng được thêm điểm của ban giám khảo trong cố gắng thoát lối mòn 😅. Đây là một phim được giới biên kịch khá yêu thích. Bởi nhân vật chính vừa là biên kịch sân khấu kiêm diễn viên, vừa viết kịch bản cho sân khấu vừa phải xử lý kịch bản cuộc đời của chính mình. 

Cá nhân mình rất thích nhân vật cô gái câm và cô lái xe. Khi được yêu cầu dẫn đạo diễn đi thăm quan một nơi nào đó, cô dẫn anh ngay tới nhà máy xử lý rác thải và nói rằng cô thấy chúng trông giống những bông tuyết, một hình ảnh gợi ý về sự hồi sinh… 

Cô gái câm cực kỳ duyên dáng. Cũng như cuộc sống, cô diễn đạt bằng các ký hiệu. Phim dày đặc hình ảnh và ẩn dụ.
Tên phim Drive my car (Cầm lái cho tôi) cũng mang một ý nghĩa nhẹ nhàng, kiểu như « hãy dẫn tôi đi, như vậy sẽ tốt hơn »… và « mọi chuyện sẽ ổn thôi » như đoạn kết phim muốn nói.
Hình ảnh hai con người cô đơn và bị tổn thương đứng ôm nhau giữa bao la tuyết trắng là một hình ảnh khá đắt.
Phim mở  bằng một cảnh u tối ma mị và kết bằng một ánh đèn kiên nhẫn cùng nụ cười tàng ẩn đầu tiên trên khuôn mặt người cầm lái.

Bonus vui: một ẩn dụ hóm hỉnh nữa của phim: hãy để phụ nữ cầm lái thì mọi việc sẽ ổn hơn 😄😄😄

Unique
Mensuellement
Annuellement

Make a one-time donation

Make a monthly donation

Make a yearly donation

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

€5,00
€15,00
€50,00
€5,00
€15,00
€100,00
€5,00
€15,00
€100,00

Hoặc tự điền số tiền bạn muốn ủng hộ:


Your contribution is appreciated.

Your contribution is appreciated.

Your contribution is appreciated.

DonateDonate monthlyDonate yearly

Dù cuộc sống thực tế đẹp và hấp dẫn hơn điện ảnh ngàn lần, nhưng ta vẫn không mua được DVD khi phim đang chiếu ở rạp 😜
Forrest Gump khởi đầu và kết thúc đều với hình ảnh một chiếc lông hồng bay bay…
Người lương thiện, tích cực thì nghĩ: cuộc đời thật phù du, phải ráng trân quý từng giây phút, sống sao cho đẹp và ý nghĩa hơn. Người tiêu cực, cạn nghĩ thì bất cần: kệ cm nó đi, đời ngắn lắm, cứ làm bất cứ gì để có tiền và danh, đằng nào cũng vậy thôi, đời có nghĩa chó gì đâu 😎

Hành trình của nhân loại…

Không thể phủ nhận, lịch sử nhân loại là lịch sử chứa nhiều bạo lực. Song song với những khám phá, phát minh phục vụ đời sống hàng ngày, con người cũng phát triển chiến tranh ngày một hiện đại, tinh vi hơn.. Từ thời tiền sử đến thời cận đại, từ việc sử dụng gậy chông, nỏ tre, hòn đá rồi đến cung tên, giáo mác, hệ thống bắn tên gắn lửa.. cho tới việc chế ra thuốc súng, đạn dược, đại bác … và giờ là bom nguyên tử, bom hạt nhân, vũ khí sinh học..
Từ chiến tranh thô sơ giết vài người lẻ tẻ hay một nhóm người cho tới chiến tranh hiện đại với bom đạn tên lửa giết hàng loạt người cùng lúc, và chiến tranh kỹ thuật số, chiến tranh tàng hình có khả năng phá huỷ từ xa; con người đã đi một chặng khá dài trong quá trình phát triển về vật chất và hình thức, nhưng về nhận thức thì chưa thể gọi là văn minh. Việc giết chóc về bản chất cũng không khác mấy thời nguyên thuỷ.

Thời đồ đá, phát minh quan trọng nhất là tìm ra lửa. Lửa lúc đó như một quà tặng của Thượng Đế giúp con người xua đuổi thú dữ và chế biến thức ăn, cho con người sức mạnh để sống sót và phát triển, sinh sôi. Nhưng cũng vì sinh tồn, con người đã sớm dùng lửa để chế tạo vũ khí, không chỉ để bảo vệ cuộc sống của mình chống thú dữ, mà còn để cướp thức ăn của bộ lạc khác khi cần.

Khảo cổ học đã ghi nhận cuộc giết chóc đầu tiên giữa các bộ lạc vào khoảng 5000 năm trước công nguyên, tại Talheim (Đức). Đây có thể xem như hình thái chiến tranh đầu tiên-chiến tranh bộ tộc, với cuộc thảm sát tập thể kinh hoàng. Vào năm 1300 trước công nguyên, tại thung lũng Tollense (Đức), những dấu vết và bằng chứng khảo cổ thu được cho thấy các dấu hiệu đầu tiên của dạng chiến tranh hiện đại có tổ chức, với số lượng lên đến 4000 người từ khắp châu Âu..

Từ chiến tranh thô sơ, chiến tranh vì sinh tồn, vì miếng ăn, sinh mạng.. con người dần tiến đến các loại chiến tranh khác ngày một phức tạp. Từ con đường tơ lụa, chiến tranh thuốc phiện, chiến tranh Đông dương, chiến tranh thế giới 1-2 … ngày nay, chúng ta chứng kiến các cuộc chiến do mâu thuẫn tôn giáo, xung đột hệ tư tưởng đang diễn ra.
Con người còn giết chóc nhau đến bao giờ ? Không có chiến tranh, con người đã phải đối đầu với thiên tai, bệnh tật, tai nạn.. và nhiều vấn đề khác trong xã hội. Chiến tranh thường chỉ có lợi cho một nhóm người nào đó.. Trong khi các cuộc chiến chưa phân thắng bại, cổ phiếu các công ty cung cấp vũ khí đã tăng ầm ầm. Chúng ta nên đặt câu hỏi ở đây. Vì sao các phát minh về công nghệ kỹ thuật số, trí thông minh nhân tạo (A.I) đã tiến khá xa nhưng nó lại tập trung vào các ngành phát triển vũ khí, thiết bị quân sự nhiều hơn hẳn các ngành phục vụ đời sống con người, chả hạn như chăm sóc sức khoẻ, năng lượng sạch, nghệ thuật…?
Quyền lực luôn tập trung vào tay kẻ mạnh nên sinh ra các cuộc chạy đua vũ trang ? 😎
Lịch sử đã chứng kiến những cuộc đối thoại thành công tránh được bao máu đổ. Tuy nhiên, đối thoại vẫn là một công việc khó khăn của nhân loại từ ngàn đời nay. Khi đối thoại không thành, súng sẽ nổ, máu sẽ rơi…Cả thế giới đang hy vọng vào cuộc đàm phán sắp tới giữa Nga và Ucraina, hy vọng một cuộc chiến vô nghĩa sớm chấm dứt.

Nhìn lại lịch sử, các cuộc sát nhập đất đai lãnh thổ cuối cùng cũng kết thúc bằng sự phân tán tự nhiên. Từ Thành Cát Tư Hãn của Mông Cổ cho tới Alexandre Đại Đế, La Mã, rồi Napoleon, Hitler… các cuộc xâm chiếm với mục đích « thống nhất » đều kết thúc bằng việc các nước lại chia tách ra, tìm độc lập cho riêng mình. Vậy giết nhiều để làm gì ??? mọi con đường đều dẫn tới Rome đâu còn đúng nữa ?
Vài cảm nghĩ sau khi xem Origins – The journey of Humankind – Hành trình của nhân loại trên kênh National Geographic (27/2/22)