Inside Out (Những mảnh ghép cảm xúc)

(1/3/2017) Từ hồi có con bé là mình toàn xem phim họat hình là chính 🙂 Hầu như phim nào của Pixar-Disney mình cũng đều thích. Năm nào cũng rình xem Oscar trao giải cho phim họat hình nào. Năm 2017 phim Zootopie được trao giải mình thấy cũng được. Nhưng mình có ấn tượng hơn nhiều với phim Inside Out. Trời, tình cờ xem cái trailer có mấy giây thôi mà mình bỏ cơm luôn, há miệng ngồi xem 😃Sao mà người lớn hay thua trẻ con thế nhể 🙂

Xem 1 review về phim Inside Out (bản tiếng Việt có tên là Những mảnh ghép cảm xúc), trong đó có một câu hỏi: nếu ta chỉ có một cảm xúc thôi thì sẽ như thế nào ?
Ha, nó làm mình nhớ tới đọan hậu phim Toy Story (tập 3) có đọan cô búp bê Barbie cứ phải nhe răng ra cười mỏi hết cả hàm mà máy quay nó chưa chịu off khiến cuối cùng cô phải phẩy tay ra hiệu: thôi đi, đủ rồi ! 
 Đời sống có vui có buồn, có thất bại có thành công, có ngày có đêm, có nắng có mưa… Có những lúc, có những bối cảnh chả có gì đáng cười mà cứ nhe răng ra thì chứng tỏ được gì ngoài việc khẳng định lỗi hệ thống ?  Thà rằng cất công tìm hiểu những cảm xúc đó và học cách cân bằng nó, hơn là việc cứ nhăm nhăm giết chết một cảm xúc nào đó chỉ vì nó « có vẻ không tích cực lắm » . Thứ nhất là nó cũng chưa chắc hòan tòan tiêu cực đâu, nó có vai trò của nó đấy; thứ hai là cũng có giết được đâu, càng dìm nó càng bung ra chứ đùa à ? 
Hãy thử hình dung 5 cảm xúc trong phim Inside Out , nếu 4 cái kia chết hết đi, còn lại mỗi cô Joy (vui vẻ) tung tăng suốt ngày thử hỏi liệu cô nhảy nhót được bao lâu ? Hớn quá đà và liên miên thực ra cũng chả tốt (ít nhất là về mặt năng lượng) thậm chí còn có thể biến thiên sang tiêu cực chứ chả chơi ! Nên cái gì cũng vừa phải thôi. Quan trọng là biết cách quản lý chúng. Mà muốn quản lý đựoc thì trước hết phải hiểu đã nhé. Ngoài Joy (vui vẻ), các cảm xúc khác cũng không hòan tòan tiêu cực. Tạo hình nhân vật Worry (lo lắng, sợ hãi) gầy gò và có màu tím rất chuẩn, nhưng nhờ có nó mà trong nhiều tình huống ta có thể tránh được những tai nạn, hiểm nguy… Cũng vậy, nhân vật Angry (giận dữ) cũng không hòan tòan tiêu cực. Đôi khi nó là tiếng chuông báo động một vấn đề nào đó. Còn Sad (nỗi buồn) thì hãy nghe chính nhà làm phim Ronnie Del Carmen (đồng đạo diễn) nói: « trong quá trình làm phim , tôi có ấn tượng nhất với nhân vật Sad bởi nó chứa một điều gì đó sâu sắc bên trong ». Tạo hình nhân vật Joy được thiết kế có màu vàng, tượng trưng cho sự vui vẻ. Còn Sad được phủ màu xanh blue, tượng trưng cho nỗi buồn. Cuối phim nhé, Joy phải kéo Sad đi theo. Đó là một cặp không thể tách rời. Joy không đi nổi một mình trên hành trình của mình. Nó cần có Sad. Mà hãy nhìn chính Joy ý nhé, tóc và cả mắt của Joy cũng có màu xanh blue y chang như của Sad. Niềm vui nào mà không đi qua hay mang theo nỗi buồn nào đó ? Vâng, Joy và Sad là hai nhân vật chính của phim. Với phim Inside Out, các nhà làm phim đã tiến một bước gần hơn với các quan niệm phương Đông khi mon men đề cập tới các dạng năng lượng vô hình. Phim làm cho trẻ con, cả trẻ bé và trẻ nhớn đấy nhé 😉