Các nhà văn cũng hay nói về nhau. Và trong số đó Proust là người nói to hơn những người khác. Annie Ernaux có một cách diễn tả thú vị về điều đó: « La Recherche là một tác phẩm bắt buộc đối với các nhà văn. Giống như các tín đồ công giáo thế kỷ 17 bắt chước Chúa Jesus vậy ».
Annie Ernaux có phải là fan của Proust không ? Nhìn qua thì nhà văn này không phải style của bà. Trên thực tế, ông là đàn ông và có râu. Còn bà, một phụ nữ từng nói khá nhiều về việc « viết văn bằng cả cơ thể của mình ». Thẩm mỹ của họ khá khác nhau. Một người thì nổi tiếng về những câu dài dằng dặc cùng niềm say mê gần như huyền bí về phép ẩn dụ. Đối với ông, đó là thứ « duy nhất có thể tạo ra một dạng bất tử trong phong cách ». Còn người kia thì ưa thích cách ‘viết phẳng » thong thả theo chủ nghĩa tối giản. Một người thì dựng lên một nhà thờ khổng lồ nơi mổ xẻ những quyến rũ và lố bịch của một xã hội trần tục ưa ăn uống và đi dạo. Người kia thì thường xây những nhà nguyện kiểu francisco để nói về cảm giác đau đớn đã « phản bội » cái môi trường bình dân mà bà xuất thân.
Subscribe to get access
Read more of this content when you subscribe today.
Nguồn: L’OBS hors-serie tháng 10/2022